Cả đêm Tô Hiểu Thần đều ngây ngất trong cảm giác thì ra mình cũng là một người có sức hấp dẫn như vậy, ngủ thẳng một giấc đến sáng thì Tần Chiêu Dương đã đi rồi. 
Cô sờ sờ chỗ trống bên cạnh, mặt trên truyền đến một cảm giác lạnh lẽo, anh đã đi được một lúc rồi. 
Cô ôm chăn ngồi dậy, thầm thì lẩm bẩm bất mãn, "Đại lừa đảo, vậy mà còn nói sẽ cùng mình đi ăn sáng." 
Nghĩ như vậy, cô nhìn đến đồng hồ trên cổ tay, ngay tức khắc cả kinh thất sắc, "Linh hồn ơi, lại còn không chịu gọi mình dậy nữa, trễ rồi trễ rồi." 
Sau một hồi nhốn nháo hoảng loạn, cô rốt cuộc cũng xuất hiện ở trong công ty, vội vội vàng vàng chạy vào thang máy, còn đụng vào người ta. 
Cô liên tiếp nói lời xin lỗi, vừa ngẩng đầu lên liền một trận choáng váng. 
Kha Thụy cau mày giúp đỡ cô một chút, đợi đến khi thấy rõ cô là người nào rồi thì nhíu mày lại. 
Tô Hiểu Thần cực kỳ 囧, rất ngoan ngoãn mà lui về phía sau đứng, lúc cửa thang máy gần khép lại cô mới len lén nhìn lên thang máy chuyên dụng phía đối diện, phía trên treo lên ba chữ chói lóa: "Đang sửa chữa." 
Kha Thụy nhìn cô mấy cái, đột nhiên hỏi: "Cô là thực tập sinh?" 
Tô Hiểu Thần vẫn còn đang trong trạng thái đấu tranh không biết mình nên chủ động nhận sai trước mới là tốt hay là vẫn nên bị động che giấu chuyện cô đi trễ đây, Kha Thụy lại hỏi thêm một câu: "Thuộc tổ 7 sao?" 
Tô Hiểu Thần gật gật đầu: "Đúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-tuong-thanh-mai/559615/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.