Chỉ có điều kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa, ngay khi sắp đến giờ tan tầm, một cú điện thoại của ba Tô gọi tới, nói là để ăn mừng Tô Hiểu Thần lần đầu tiên chính thức nhậm chức, nên muốn tự mình đến đón cô về nhà ăn cơm.
Tô Hiểu Thần nghĩ nghĩ mấy ngày rồi mình cũng không về nhà, đem phân lượng của Tần Chiêu Dương cùng Tô Khiêm Thành so sánh một chút, tựa hồ ba Tô Khiêm Thành nhà cô vẫn nặng hơn một chút, sau đó liền không khách khí chút nào gửi đi một tin nhắn trực tiếp từ chối Tần Chiêu Dương.
Thời điểm Tần Chiêu Dương nhận được tin nhắn này chính là lúc bọn họ đang lập kế hoạch cho cuộc họp tuần này, anh cúi đầu nhìn điện thoại, khẽ nhíu mày.
Hình như từ sau khi trở về còn chưa có qua nhà hàng xóm ăn cơm nha, nếu như nói đến hôm trước mới chỉ là một tô mì trắng canh suông Tô Hiểu Thần làm tạm thì không tính được.
Cô về đến nhà đã là lúc mặt trời đã ngả về tây, chỉ để lại phía chân trời xa xôi một tầng mây nhàn nhạt, từng đám mây thật giống như một bức tranh màu nước trừu tượng.
Sân nhà cũng đèn đường đều đã sáng lên, lọt vào mắt là từng bóng đèn từng bóng đèn nối tiếp nhau, làm sáng rực cả một khu dân cư.
Không biết có phải gần đây tâm tình rất tốt hay không, mà cô nhìn vào bất cứ cái gì cũng đều cảm nhận được một cổ ấm áp, dù cho chỉ là một ngọn đèn nhân gian bình thường, trong không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-tuong-thanh-mai/559607/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.