Tô Hiểu Thần cả ngày thứ năm đều không có tiết, đêm trước về nhà lại để quên mất USB luận văn, chỉ có thể lại về nhà một chuyến.
Cô ra cửa trễ, lúc về đến nhà đã đến bữa trưa, trong nhà không có ai, cô lấy đồ tự mình xuống bếp làm tô mì nóng ăn.
Tô Hiểu Thần mặc dù đối với việc xuống bếp có thiên phú, nhưng vẫn không thích phòng bếp, căn bản bốn năm nay, cô không chút nào tiến bộ, ngoại trừ làm mì vẫn chỉ biết làm mì.
Cô nấu một bát mì nóng có thêm rau xanh cùng thịt bằm, vừa mới đem đến bên bàn liền nghe thấy tiếng gõ cửa, cô xuyên qua máy hiển thị nhìn người đứng ngoài cửa, bước chân cứng ngắc dừng tại chỗ.
Tần Chiêu Dương biết cô ở bên trong, nếu không cũng sẽ không đến gõ cửa, chờ giây lát không thấy cô ra mở cửa, cũng không thừa lời, trực tiếp lấy ra điện thoại gọi cho cô.
Tô Hiểu Thần lúc phát hiện ra động cơ của anh muốn tắt điện thoại đi thì đã không còn kịp nữa rồi, trừng mắt nhìn điện thoại đang reo inh ỏi trong lòng bàn tay, hung tợn mắng một câu "Đồ tinh như rắn" bất đắc dĩ ra mở cửa.
Tần Chiêu Dương nghe được tiếng mở cửa, lúc này mới đem điện thoại tắt đi bỏ vào trong túi.
Tô Hiểu Thần vẫn như cũ lùn hơn anh một cái đầu, cái trán vừa tới cằm anh, anh đứng trước mặt cô, đưa tay ra so đo chiều cao của hai người, lầm bầm một câu: "Thế nào vẫn cao y như trước?"
Tô Hiểu Thần nghiêng người để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-tuong-thanh-mai/559603/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.