Ngày hôm sau Sầm Kim nghỉ học một hôm, bởi vì tối hôm trước đó hầu nhưcô không ngủ chút nào, thực sự quá mệt mỏi. Cô nằm mãi cho đến tận trưamới dậy nấu cơm, sau đó lại ngủ. Ngủ đến tận chiều rồi ra nhà tắm tắmmột cái, thay cái quần lót mà Vệ Quốc cho cô mượn, giặt sạch sẽ nhưngkhông có ý trả lại anh mà giữ lại cất đi.
Ăn tối xong cô không còn buồn ngủ nữa nhưng cũng không có tư tưởng đi học, vẫn nằm dài trên giường suy nghĩ liên miên.
Viên Dật xin lỗi:
- Xin lỗi, chắc tối qua cậu không ngủ được. Sau đó cậu đi đâu? Có phải đến chỗ anh ấy không?
- Không.
- Vậy cậu đi đâu?
- Ngồi bên ngoài cả đêm.
- Hả? Vậy thật là mình rất xin lỗi. Đều phải trách mình trước vì quá chủnghĩa kinh nghiệm, thấy cậu đến quá mười giờ rưỡi vẫn chưa về nên cứtưởng cậu không về.
- Không sao.
- Thực ra cậu không cần chạy ra ngoài, cứ ngủ trong phòng cũng không sao cả, rất nhiều ngườiđều như vậy, có lúc tớ đến chỗ anh Trương Cường, ngủ trên giường của anh ấy, bạn cùng phòng anh ấy vẫn cứ ngủ ở giường của họ.
- Thật sao? Vậy cậu ngủ được?
- Có cái gì mà không ngủ được? Trương Cường ở đó, ai dám bắt nạt tớ?
- Nhưng các cậu có thể… cái đó?
- Ồ! Cái đó, tất nhiên là trước khi người trong phòng quay về thì chuyệnđó đã xong rồi. Trương Cường ngại tiễn tớ về nên tớ ở lại đó qua đêmluôn. Đêm qua cậu một mình ở ngoài đó cả đêm?
- Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559224/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.