Lúc Sầm Kim tỉnh lại, phát hiện ra mình đang nằm dưới bóng cây bên bờ,trên mình che mấy chiếc lá sen, Vệ Quốc đang véo mũi cô, cô hét lên:
- Anh véo em đau quá!
Cậu vui mừng nói:
- Em tỉnh lại rồi? Làm anh một phen hú hồn, nếu hôm nay em chết đuối thì anh không dám về nhà nữa, bố anh sẽ đánh chết.
- Em làm sao?
- Em chìm trong nước, bị nước cuốn đi.
- Anh vớt em lên hả?
- Không phải anh thì còn có thể là ai? Ở đây có ai đâu.
- Vậy anh đã nhìn thấy… chỗ đó của em?
- Anh đâu có để ý chỗ nào? Sợ đến chết đi được.
- Chắc chắn anh đã nhìn thấy.
- Không có.
- Anh nói khoác.
- Anh không nói dối.
- Anh có nói dối!
- Được rồi, anh nói dối, anh đã nhìn thấy, vậy thì sao?
- Anh nhìn thấy cái gì?
- Anh nhìn thấy chỗ đó của em kì kì thế nào ấy, chắc không thoải mái hả?
- Tại sao?
- Trông có vẻ không thoải mái.
Cô lo lắng nói:
- Người ta nói nếu con trai nhìn thấy cái đó… của con gái thì con gái sẽ sinh con, liệu em có sinh con không?
- Không thể.
- Sao anh biết?
- Chắc chắn là không thể, không tin em cứ đi hỏi mẹ em.
- Em không dám hỏi mẹ em, anh cũng không được phép nói chuyện ngày hôm nay ra, nếu không người khác sẽ cười nhạo em.
- Anh xin hứa, tuyệt đối sẽ không nói.
Anh kéo cô đứng lên.
- Đi, ra chỗ nước rửa đi, quần áo chắc sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559211/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.