Sầm Chi – bố của Sầm Kim nổi danh nhờ cây bút, và cũng xui xẻo vì ngòibút. Ông dùng cây bút của mình, viết tên lên bảng vàng “nhà văn trẻ” đạt “giải thưởng nhà văn”, và cũng tự đưa mình vào đống bùn lầy của “phầntử phái hữu”.
Năm xưa, với tấm lòng đầy nhiệt huyết và sự nôngnổi của tuổi trẻ, chàng trai trẻ Sầm Chi đã hưởng ứng lời kêu gọi củaĐảng, giúp Đảng chỉnh đốn, với cây bút của mình, ông đã viết tiểuthuyết, sáng tác thơ ca, có mấy bài viết đưa ra ý kiến đối với Đảng. Sầm Chi cứ tưởng rằng nhờ đó Đảng sẽ có sự cải tiến, đâu ngờ… ông.
Phong trào chống phái hữu vừa bắt đầu thì Sầm Chi bị lôi vào, phải đội chiếcmũ “phần tử phái hữu”, bị đều đến một thành phố E rất nhỏ xa xôi làmgiáo viên của trường Trung học thứ Ba.
Sự xuất hiện của Sầm Chiđược coi như là một thông tin lớn và mới của thành phố E, bởi thành phố E cách tỉnh đến mấy trăm ki lô mét, giao thông bất tiện, ngồi xe ngồi tàu đều mất một hai ngày, cho nên rất ít người từ tỉnh đến. Nay có mộtngười phái hữu từ trên tỉnh xuống, từng là nhà văn lớn, đã xuất bảnsách, có nhiều bài viết đăng báo, tạp chí, đó hẳn là một sự bất thường.
Nhưng sự xuất hiện của Sầm Chi khiến cho lãnh đạo trường trung học thấy đauđầu: Để phần tử phái hữu từ tỉnh xuống này dạy môn gì đây?
Sầm Chi tự nguyện nhận dạy môn Ngữ văn, nói đó là nghề tay phải của mình.
Nhưng nhà trường không dám để Sầm Chi dạy Ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai/559203/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.