“Kiếp trước không tu, sinh ở Huy Châu, mười ba mười bốn tuổi một mình ra bên ngoài,” Quý Huy Hòa năm nay mười bốn tuổi, đang ngồi trên xe ngựa đi thẳng đến Huy Châu, lúc nãy đã dập đầu lạy cha mẹ, sau đó rời nhà mà đi. 
Quý Hiển Thạch ngồi ở đằng trước xe ngựa, chỉ vào phong cảnh ven đường, cùng y nhất nhất phân trần. 
Quý Huy Hòa chỉ nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ xe, hé ra nét mặt căng thẳng, toàn bộ không có nghe lời nói của hắn. Quy Hiển Thạch chỉ sợ thiếu niên nhớ nhà, trong lòng e sợ, bàn tay to triển khai vỗ vỗ đầu y, vẫn không thể cùng y nói giỡn. Bỗng nhiên Quý Huy Hòa liền đứng lên, nằm úp sấp chui qua cửa sổ, nửa người  đã muốn rơi ra ngoài. Quý Hiển Thạch bị cảnh này hù nhảy dựng, vội vàng ôm lấy y túm xuống dưới. Quý Huy Hòa ngã ngồi, cánh tay vừa vẫy vừa hô: “Dừng xe! Dừng xe!” 
Quý Hiển Thạch đi theo y ra bên ngoài xem, trên quan đạo vắng vẻ, loáng thoáng thấy con đường phía trước có bóng dáng một người, lưng đeo một tay nải, xiêm y chỉnh tề, đứng thắng tắp giống như đã đứng chờ từ trước, chờ người nào. 
Xe gần tới, ghìm ngựa dừng lại, Quý Hiển Thạch mở cửa, Quý Huy Hòa bổ nhào ra, Quý Hiển Thạch đành phải đề trụ xiêm y của y lại. Ngẩng đầu nhìn Quan Mục từ từ tiến lại, vẫn luôn ngẩng cao đầu. Có một đoạn thời gian không thấy, hắn dường như trưởng thành hơn một chút, đôi mắt vi nhọn, ánh mắt càng toát ra vẻ trầm ổn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-thanh-mai-that-ly/1216426/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.