"Tiểu Thần, em nhớ anh nhiều lắm!" Ngay khi cánh cửa mở ra, tôi chạy vội về phía Hứa Hiểu Thần, lao vào vòng tay anh.
"Nhớ người ta đến mức mập lên rồi à?" Hứa Hiểu Thần véo má tôi.
"Em mập lên á? Em thật sự mập lên sao?" Tôi nhéo cánh tay Hứa Hiểu Thần.
"Chỉ mập một chút thôi..."
"Vậy thì cũng là mập! Hừ, vừa gặp đã nói em mập, em sẽ không quan tâm tới anh nữa."
"Không được! Tiểu Uyển, đừng không quan tâm anh!"
"Vậy anh hôn em đi."
"Được, em muốn anh hôn má hay..." Tay anh chạm vào môi tôi, để lại một vệt lạnh.
"Tùy anh." Tôi nhìn anh với ánh mắt đáng thương.
Ngay khi anh sắp hôn lên môi tôi, tôi vội tránh đi, cười gian xảo: "Không cho anh hôn đâu!"
"Tiểu Thần, Tiểu Thần!" Tôi gọi đi gọi lại tên anh. Tôi ngồi trên ghế sofa, ngã vào lòng anh, nói ngắn gọn về chuyện của Dương Phong, có chút cảm khái: "Mặc dù mối quan hệ hồi cấp ba của em và cô ta cũng không quá tốt, nhưng dù sao cũng là bạn cùng phòng, quan hệ còn tốt hơn so với những người bạn cùng lớp khác. Em không ngờ, chỉ sau vài năm ngắn ngủi, cô ta lại trở thành như thế này."
"Em chịu thiệt thòi rồi, Tiểu Uyển..." Anh nhẹ nhàng xoa đầu tôi: "Cô ta cầm bằng tốt nghiệp rồi rời đi luôn phải không? Sáu năm cũng không phải là ngắn, sáu năm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-qua-dinh-nguoi/3652793/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.