Khương Ninh chỉ là muốn giỡn với Yến Nhất Tạ mà thôi.
Cô ấy không hề nghĩ rằng hắn ấy sẽ nhảy xuống.
Cô vội thò cái đầu ướt sũng lên khỏi mặt nước: “Này, tớ ở đây!”
Và vội vàng lội sông bơi về phía Yến Nhất Tạ.
Có thể thấy thiếu niên này đã có khóa huấn luyện chuyên nghiệp trước khi đôi chân bị tàn tật.
Hắn bơi rất giỏi, tuy bây giờ phần dưới đầu gối không còn cảm giác
Dù không thể ra sức bơi ở dưới nước, hắn vẫn nhhắn chóng tìm được vị trí của Khương Ninh.
Một lúc sau,
Quản gia ở đằng xa phát hiện ra điều gì đó không ổn,
Khi ông ôm chăn chạy tới, hai người đã ngồi trên bờ.
Tóc và toàn thân cả hai người đều ướt đẫm
Tựa như hai con gà mái ướt sũng.
Khương Ninh cảm thấy mình đùa quá trớn, không dám ngẩng đầu nhìn Yến Nhất Tạ.
Yến Nhất Tạ trên trán có giọt nước
Giọt nước đó cứ không ngừng nhỏ giọt, hệt như một con ma nước vừa leo lên bờ.
Nước da vốn đã trắng nõn của thiếu niên lúc này lại càng tái nhợt, đôi mắt đen nhánh đen như mực, lạnh như sương.
Hắn nhìn Khương Ninh một cái thật sâu: “Đùa giỡn thế này cũng được sao?”
“Tớ không ngờ cậu lại nhảy xuống.” Khương Ninh ngụy biện: “Cái này gọi là quan tâm. Cậu quan tâm tớ.”
Chàng trai trẻ tức giận: “Tôi quan tâm cô cái rắm.”
“Hai tay cô bị gãy rồi à? Còn không mau vắt khô quần áo đi? “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-phan-dien-om-yeu-bi-toi-hon-den-chet-lang/2542462/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.