Ánh nắng tháng tư, muôn vật hồi sinh, cây liễu vừa mới đâm chồi, từng chút xanh lá treo trên ngọn cây, theo gió nhẹ phất phơ bồng bềnh, bóng dáng đầu hạ tràn đầy cây cối um tùm. Dưới bóng cây, Tiêu Quý đầu tóc nhuộm đủ loại màu sắc đang mở to đôi mắt, cô đang nhìn cậu thiếu niên cách mình vài bước không biết làm sao, bàn tay nhỏ bé xoắn vạt áo, hai má non nớt ửng hồng vì ngượng ngùng, trái tim cô đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cậu ấy vừa nói cái gì nhỉ? Muốn mình làm bạn gái của cậu ấy!
Lúc này đối với Tiêu Quý mà nói chắc chắn là sấm sét giữa trời quang cảnh báo bánh nướng từ trời rơi xuống*, rơi nhanh đến nỗi làm cô trở tay không kịp, đầu óc hoàn toàn ngừng hoạt động.
bánh nướng từ trời rơi xuống: ý nói không tốn chút công sức mà chỉ ngồi không hưởng lợi.
“Cậu…” Tiêu Quý và Mễ Tu đồng thời mở miệng, lại im bặt cùng lúc.
Mễ Tu ngượng ngùng lại mất tự nhiên mà nhìn Tiêu Quý, úp úp mở mở một hồi, cậu gục đầu xuống, mím chặt môi, rồi ảo não lườm về phía mẹ mình đang trốn ở chỗ xa mà lén quan sát, nắm tay nắm chặt nổi lên trắng bệch, sau khi nhận được ánh mắt uy hiếp bên trong vẻ khuyến khích của mẹ già nhà mình, cậu dũng cảm ngẩng đầu, cất tiếng như tráng sĩ nói lời tuyên thệ: “Cậu làm bạn gái tớ đi!” Tuy rằng cậu mới mười ba tuổi…
Tiêu Quý bị lời thổ lộ khí thế ngất trời của Mễ Tu hù doạ, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-nha-toi/559368/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.