Ngay khi vừa vào cửa, Lộc Kim đã bị mẹ Lộc gọi lại để nghe điện thoại, còn chưa kịp thay giày đã tháo ra, đi chân trần lại gần, cầm lấy điện thoại "Alô".
"Cậu thích tôi."
Đầu dây bên kia là Phó Ngọc, giọng hắn vui vẻ lạ thường "Thật không?"
"Thật." Lộc Kim xác nhận.
Đầu bên kia phát ra một tràng tiếng ngỗng ngốc, Lộc Kim sợ hắn biến thành ngỗng thật, cắt ngang hắn: "Cậu vẫn còn ở ngoài à?"
"Khà... Khà khà..." Không dừng lại được.
"..." Giống như đồ ngốc vậy.
Lộc Kim nói: "Nhanh về nhà đi."
Phó Ngọc thu lại nụ cười, rất nghe lời quay người đi, nghe Lộc Kim nói "Tắt máy", hắn cầm điện thoại bổ sung thêm một câu: "Thích cậu, Kim nhi."
Tay Lộc Kim khựng lại, sau đó cúp điện thoại.
Cậu quay người đi vào hành lang đi giày vào, đặt giày vào tủ giày, sau đó đeo cặp về phòng, rất nhanh sau đó lại ra bếp, mẹ Lộc đang chuẩn bị bữa tối.
Lộc Kim đứng ở cửa nhìn, mẹ Lộc nhận ra có người, quay đầu nhìn cậu một cái, sau đó hỏi: "Đói rồi à? Ăn tạm chút hoa quả lót dạ trước."
Cậu im lặng, dừng một chút rồi đi tới, hỏi: "Con giúp mẹ làm gì ạ?"
Mẹ Lộc nhìn quanh một vòng, nhặt mấy củ khoai tây bỏ vào chậu, sau đó đưa cho cậu "Gọt khoai tây đi."
Lộc Kim bê ra bồn rửa, trước tiên rửa sạch bằng nước, sau đó gọt vỏ.
"Vừa nãy là Tiểu Ngọc à?" Mẹ Lộc đột nhiên hỏi.
"Vâng." Lộc Kim bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-ngu-dan-nha-toi/3427518/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.