🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong hồi ức của Lộc Kim, người này chưa bao giờ khóc.



Hắn rất trắng, rất đẹp, nhút nhát không thích cười, giống như một... cô gái. Khiến cậu hiểu lầm một thời gian dài, Lộc Kim vì thế mà ghét hắn một trận, bất kể hắn là em trai hay là ai. Sau đó hắn trở nên thích nói chuyện, nhưng mở miệng ra là mày tao, toàn nói tục. Thầy giáo nói trẻ con nói tục là hôi, Lộc Kim tò mò vật hắn ra ngửi thử, rõ ràng rất thơm, thầy giáo cũng biết lừa người.



Cứ như vậy, quan hệ của hai người lại thân thiết hơn.



17 năm không hề xa cách, họ hiểu rõ tính nết của đối phương, có thể thuộc lòng chiều cao, cân nặng, số đo ba vòng, sở trường và sở đoản của đối phương, tiếng bước chân, tần suất thở... Vì vậy mà hiểu được nỗi buồn và sự bất lực lúc này của hắn, bờ vai còn chưa đủ rộng lớn vì tiếng nức nở mà run rẩy dữ dội, nước mắt rơi đầy lên lòng bàn tay cậu.



Nhiệt độ của nước mắt giống như cơ thể con người, 37°C. Nhưng Lộc Kim cảm thấy mình bị bỏng, lòng bàn tay bị bỏng đến đau, sau đó từ lòng bàn tay truyền đến ngực trái, khiến cho hơi thở cũng trở nên khó khăn.



Lộc Kim không khóc, nhưng mũi đã cay hai lần, trước mắt cũng mơ hồ không rõ. Gần đây cậu thực sự không còn nhiều nước mắt để rơi, chỉ riêng bà nội đã lấy đi hết nước mắt của mười mấy năm qua.



Phó Ngọc cũng không khóc quá lâu thì dừng lại, vì tay Lộc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-ngu-dan-nha-toi/3427299/chuong-50.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trúc Mã Ngu Đần Nhà Tôi
Chương 50
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.