Lộc Kim nhận được lê thì tâm trạng vui vẻ, chỉ giữ lại hai quả, còn lại chia cho mọi người, vui quá quên hỏi hắn lấy ở đâu.
Giữa giờ huấn luyện buổi chiều, chủ nhiệm lớp đội mũ và đeo kính râm xuất hiện, lúc nghỉ ngơi đột nhiên gọi Lộc Kim, kéo cậu sang một bên, "Thầy hỏi em một chút."
Lộc Kim đứng nghiêm, chăm chú lắng nghe, chủ nhiệm lớp tháo kính râm, từ tốn nói: "Hôm qua có nam sinh nào trong lớp đi rừng cây ăn quả trộm lê không?"
Nghe đến chữ lê, ánh mắt Lộc Kim lóe lên, nghĩ đến Phó Ngọc, lập tức hiểu ra, trả lời: "Không có."
Chủ nhiệm lớp nheo mắt, miệng hơi lẩm bẩm, "Quản lý và 'kẻ trộm' đụng mặt, hỏi là học sinh lớp nào, họ trả lời là lớp một."
"Có thể là trường khác, ở đây có bốn trường huấn luyện, đồng phục học sinh đều giống nhau, có thể quản lý đã nhận nhầm."
Lộc Kim bình tĩnh phân tích, không ngờ lại bị nghi ngờ, "Lộc Kim, em là lớp trưởng, không được bao che cho bạn học."
Lộc Kim hơi sửng sốt, sau đó kiên định nói: "Thầy, em sẽ không."
Lúc này phía sau vang lên tiếng còi, giáo quan gọi tập hợp.
Chủ nhiệm lớp quay đầu nhìn, đeo lại kính râm, vẫy tay với cậu, "Được rồi, về tập luyện đi."
Trở lại đội ngũ, Lộc Kim bắt đầu suy nghĩ, hóa ra những quả lê đó là ăn trộm, không những thế còn khai gian lớp!
Trong lòng tức giận, Lộc Kim đợi đến khi kết thúc thì trực tiếp đi tìm Phó Ngọc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-ngu-dan-nha-toi/3426690/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.