Lưu Trạch Hằng tắm xong đi ra, Lưu Tiêu Di vẫn ngồi đó chơi với BOBO.
Lưu Trạch Hằng bước đi nhẹ nhàng, trên người thoang thoảng hương chanh tươi mát. Lưu Tiêu Di ngẩng đầu lên thì anh đã đứng trước mặt cô.
Thực ra có nhiều thứ đã thay đổi, nhưng cũng nhiều thứ không hề thay đổi.
Hai mươi năm nay anh vẫn vậy. đều dùng duy nhất một thương hiệu sữa tắm Khiến cô nhớ đến sau khi trưởng thành, ở nhà thường tắm cùng anh sau một hồi tình cảm mãnh liệt, bỗng đỏ mặt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lưu Trạch Hằng đưa tay về phía cô rồi nói: “Tới đây ngồi đi.”
“Ừ.” Lưu Tiêu Di nắm lấy tay anh, Lưu Trạch Hằng kéo cô lên, hai người qua ghế sô pha ngồi xuống.
Hai người im lặng ngồi trên sô pha, không ai nói gì. Bây giờ hai người đã biết được tâm ý của đối phương, đều có tình cảm với nhau. Tuy hai người bọn họ đã kết hôn năm năm, bình thường ngoại trừ ăn cơm với ngủ nghỉ thì gần như không có tiếp xúc gì khác. Lưu Trạch Hằng phát hiện anh sống quá nghiêm túc, muốn thay đổi lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
“Ục…” Bụng Lưu Tiêu Di vang lên. Cô đi hát cả buổi chiều mà vẫn chưa ăn tối, Lưu Tiêu Di lúng túng cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-nay-ta-khong-can-nua/935767/chuong-29.html