Sau khi tan học, Lưu Tiêu Di chạy tới ban khoa học tự nhiên tìm Lý Lê, cùng cô ấy đi về chung. Đường về nhà Lý Lê có ba phần tư đường là trùng với đường về nhà cô. Tại giao lộ tách ra, Lưu Tiêu Di đi khoảng mười phút nữa là về tới nhà.
Lưu Tiêu Di cùng Lý Lê từ khu giảng đường tới bãi gởi xe thì nhìn thấy Lưu Trạch Hằng đang chạy xe đạp. Lý Lê hỏi: “Cậu với Lưu Trạch Hằng cãi nhau hả? A, không đúng, cậu sao có thể cãi nhau với cậu ấy, nhất định là cậu lại làm cái gì khiến cho cậu ấy tức giận.”
Lưu Tiêu Di bày ra bộ dáng bất đắc dĩ, nói: “Là cậu ấy chọc tớ tức giận.”
Lý Lê liếc cô một cái, giọng điệu không tin tưởng lắm: “Nói tớ nghe thử, tại sao cậu ấy lại chọc cho cậu tức giận?”
“Không nói, một cây vải dài như vậy ……” Lưu Tiêu Di xua xua tay, không nói.
Lý Lê cảm thấy không thể hiểu được: “Gần đây tớ thấy cậu lạ lắm nha, trước kia trực lai trực vãng*, có chuyện gì sẽ nói ngay, từ khi cậu chuyển lớp, nói chuyện cứ ấp a ấp úng?” Cô lo lắng hỏi: “Có phải cậu chuyển qua lớp mới bị mọi người xa lánh không?”
(*Trực lai trực vãng: thẳng thắng thành khẩn)
“Không có a……” Lưu Tiêu Di suy nghĩ một chút, chuyển qua lớp mới được một tháng, cô không như trước kia cùng bạn học vui vẻ giao lưu. Lần trước, nữ sinh Hoàng Tư Quân ngồi phía trước Trình Trí An nói chuyện với cô, hỏi cô với Trạch Hằng có phải thân thích hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-nay-ta-khong-can-nua/935765/chuong-27.html