Ban đêm, Lưu Trạch Hằng không biết đi vệ sinh bao nhiêu lần, tiếng xã nước đánh thức mẹ Hằng. Mẹ Hằng đi từ phòng ngủ ra, mở đèn phòng khách, thấy Lưu Trạch Hằng mới từ nhà vệ sinh đi ra, mặt xanh môi trắng, lo lắng hỏi: Làm sao vậy con?”
“Tiêu chảy.” Lưu Trạch Hằng khom lưng dựa vào tường, ôm bụng yếu ớt nói.
Mẹ Hằng đỡ Lưu Trạch Hằng ngồi xuống sô pha phòng khách, cằn nhằn: “đang êm đẹp tại sao lại bị tiêu chảy, hôm nay con ăn cái gì? Để mẹ tìm thuốc tiêu chảy cho con.” Nói xong liền đến ngăn tủ TV, ở hộc dưới cùng lấy ra thuốc tiêu chảy.
Mẹ Hằng đến phòng bếp, từ bình nước giữ ấm rót ra một ly nước ấm, lấy viên thuốc trong túi thuốc đưa cho Lưu Trạch Hằng, nói: “Uống thuốc đi.”
Lưu Trạch Hằng uống thuốc xong quay về phòng của mình nghỉ ngơi, âm thầm thề từ nay tuyệt đối sẽ không đi ăn ở cửa hàng thực phẩm không chất lượng nữa. nếu Lưu Tiêu Di muốn ăn thì sẽ làm cho cô ăn ở nhà.
*
Sáng sớm, Lưu Tiêu Di đi qua nhà Lưu Trạch Hằng chờ ăn bữa sáng, thuận tiện làm bài tập.
“Dì, chào buổi sáng.” Lưu Tiêu Di chào mẹ Hằng.
“Buổi sáng tốt lành, vào đi.” Hằng mẹ nhiệt tình chào đón cô.
Lưu Tiêu Di đeo cặp sách, đi qua phòng khách vào phòng Lưu Trạch Hằng, nhìn thấy ba Hằng đang ngồi trên sô pha xem báo: "chào buổi sáng, chú.”
“Ừ!”
Mẹ Hằng tự nhiên nhớ ra, hỏi Lưu Tiêu Di: “Tiêu Di, hôm qua Trạch Hằng bị tiêu chảy, lục đục rất lâu mới ngủ được, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-nay-ta-khong-can-nua/935757/chuong-19.html