“Có khoa trương như vậy không, còn mang điện?” Lý Lê giống như nghe kể chuyện hài, cười cười nói: “Tớ cảm thấy Lưu Trạch Hằng hẳn là thích cậu, bằng không hắn tại sao mỗi ngày đều đưa đón cậu đi học rồi về nhà?”
Lưu Tiêu Di sớm đã không còn là thiếu nữ 17 18 tuổi, tư tưởng đã không còn hồn nhiên như trước kia nữa.
Lưu Trạch Hằng nấu cơm cho cô, đưa đón cô đi học rồi tan học. Có đôi khi cô sẽ cảm thấy Lưu Trạch Hằng nhất định là thích mình, bằng không tại sao hắn vẫn luôn chiếu cố mình?
Cho đến khi tốt nghiệp cấp ba, trong lúc vô ý nghe được Hằng mẹ cùng Lưu Trạch Hằng nói chuyện phiếm, đại khái ý tứ là đã tốt nghiệp cấp ba, cho phép Lưu Trạch Hằng cùng Lưu Tiêu Di kết giao, Lưu Trạch Hằng nói hắn không có thích Lưu Tiêu Di. Hằng mẹ cảm thấy thực ngoài ý muốn, con trai mình cẩn thận tỉ mỉ mà chiếu cố muội muội nhà bên, cư nhiên lại không thích đối phương. Lưu Trạch Hằng giải thích nói, là nghe lời người lớn nói phải chăm sóc cô.
Kỳ thật trong quá trình trưởng thành, Lưu Tiêu Di hoặc nhiều hoặc ít biết Lưu Trạch Hằng không có thích mình, nhưng ở sâu trong lòng vẫn ảo tưởng rằng hắn kỳ thật có chút thích mình, lại ngượng ngùng nói. Hay là thường xuyên tự mình an ủi: Không quan hệ, hắn hiện tại không thích mình, không đại biểu cả đời đều không thích mình a!
Đời trước, việc ngu xuẩn nhất mà Lưu Tiêu Di đã làm chính là dùng hai mươi mấy năm thanh xuân đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-nay-ta-khong-can-nua/241828/chuong-9.html