Ban đêm, Lưu Tiêu Di mơ thấy cô đang ở trên con thuyền nhỏ trên biển, cảnh tượng phiên vân phúc vũ, thuyền nhỏ ở trên biển lắc lư lợi hại, giống như có thể lật thuyền bất cứ lúc nào. Cô gắt gao bắt lấy mép thuyền, sợ sẽ rớt xuống biển.
Mông lung tỉnh lại, dưới ánh đèn màu vàng kem, một bóng đen đè ở trên người cô. Lại nhìn kỹ một chút, là khuôn mặt tuấn tú làm người chảy nước miếng của Lưu Trạch Hằng, hạ thân hai người là từng đợt va chạm khoái cảm, mồ hôi đầy đầu nhỏ giọt xuống mặt cô, chảy xuống khóe miệng, dưới cằm.
“Trạch Hằng……” Lưu Tiêu Di vừa mới tỉnh lại, âm thanh có chút khàn khàn.
“Tỉnh?” Lưu Trạch Hằng cuối đầu xuống liếm mút môi cô, nhéo mông cô nói: “lật người lại, anh muốn đổi tư thế.”
Lưu Tiêu Di xoay người ghé vào trên giường, đem cái mông nâng lên cao. Lưu Trạch Hằng quỳ gối trên giường, tới gần mông cô, tiếp tục……
Sau vài lần phóng thích, Lưu Trạch Hằng rốt cuộc làm đủ dừng lại, ôm Lưu Tiêu Di hôn mấy cái, lại ôm đi phòng tắm tắm rửa.
Tuy rằng hai người bọn họ hiện tại mới hai bảy tuổi, nhưng đã như vợ chồng già, hai người ở phòng tắm trần trụi nhìn nhau sớm đã không có ngượng ngùng như lúc trước,
Hai người ngồi trong bồn tắm đầy nước, Lưu Tiêu Di ngồi đưa lưng về phía Lưu Trạch Hằng, Lưu Trạch Hằng làm ướt bông tắm, thả một ít sữa tắm, xoa thành bọt biển, ôn nhu mà chà người cho cô.
“Dường như anh về sớm.” Lưu Tiêu Di tùy ý hỏi.
“Ân.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-nay-ta-khong-can-nua/241822/chuong-3.html