Tỉnh dậy đã là tám giờ sáng, Đồng Đồng đầu óc đã mờ mịt thì chớ đằng này còn phát hiện bản thân như vậy cư nhiên tới một mảnh áo cũng không có mặc trên người, gương mặt đương nhiên là ngẩn ra đần thối, cho tới khi được một vòng tay thơm tho ôm chầm vào người mới hoàn hồn...
“Uy Uy a...”
Uy Uy tiến tới ôm thiên hạ xụi lơ trên giường vào lòng, khẽ khàng xoa xoa vùng bụng mềm mềm của cô. Mái tóc nam cọ cọ vào ngực trần của Đồng Đồng làm nũng.
“Bụng còn đau không?”
Bụng còn đau không...? Còn đau không....? Sao lại là còn đau không....?
Đồng Đồng đỏ mặt ngồi trên ghế ngoan ngoãn ăn bánh, cho dù là sống chung với Vương Uy lâu rồi vẫn không tránh được mà thẹn đỏ mặt, chuyện đêm qua thật đáng xấu hổ..
Thật may là hôm nay trùng hợp rơi vào ngày nghỉ của Đồng Đồng nên cô rất thoải mái mà dưỡng thương, bà cô già a, cũng biết chọn ngày hưởng thụ lắm.
Người đời nói nhàn cư vi bất thiện, với Đồng Đồng cô lời này quả thực không sai, nằm liền một khối quay ra quay vào căn bản không đã, sau khi quay qua quay lại được đến tám chục vòng thì nhất quyết đứng dậy.
Mở toang cánh cửa sổ, cô cảm thấy thời tiết rất đẹp, liền đi mua nguyên liệu nấu ăn. Trong nhà kia một Vương Uy chăm chỉ đọc sách vợ nhỏ mất tích hồi nào cũng không biết.... Quả thực thất tráchh...
Một hồi quay qua quay lại trong siêu thị cô rất rất trùng hợp gặp một người chính là Nguỵ Triết mặt than!
Nếy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-muon-an-ta/40878/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.