Một tuần sau, một chuyện rất vui đã đến với yêu nghiệt.
Gần đây, vì ngày Quốc tế Thiếu nhi sắp đến, công ty của Văn Dịch đã nhận được mấy đơn đặt hàng, mặc dù không thể giàu lên nhanh chóng, nhưng vẫn bận tối mắt tối mũi. Chắc chắn cô thư ký Ớt Nhỏ của yêu nghiệt được coi là bà quản gia giỏi nhất thiên hạ, do tính sếp làm đâu bỏ đó, không tập trung, để kịp ra sản phẩm theo đơn hàng, hằng ngày đúng bảy giờ Ớt Nhỏ phải call cho yêu nghiệt, chuẩn hơn cả đồng hồ hẹn giờ.
Chính vì vậy, đợt này yêu nghiệt thường đi làm sớm hơn Nhan Tiếu. Nhưng hôm nay, trong lúc đang mơ màng đánh răng trong nhà vệ sinh thì đột nhiên yêu nghiệt sực nhớ áo sơ mi vẫn còn để trong phòng ngủ, bèn quay về phòng lấy thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho tỉnh ngủ hẳn.
Nhan Tiếu đang ở trong phòng, lén lén lút lút như đang... tìm gì đó. Yêu nghiệt nín thở, vội nép qua một bên thì thấy đúng là Nhan Tiếu lục tìm đầu giường của hắn và lấy điện thoại di động ra, hình như mở tìm... nhật ký trong điện thoại?
Văn Dịch đúng ngoài cửa đưa tay sờ cằm vẻ ngần ngừ. Lẽ nào Tiêu Tiêu đã hiểu ra vấn đề, ghen với chuvện sáng nào cô thư ký cũng gọi điện cho mình ư? Hay là do gần đây mình thường xuyên làm thêm giờ, Nhan Tiếu thấy được nguy cơ, tranh thủ lúc mình tắm buổi sáng kiểm tra tin nhắn? Càng nghĩ yêu nghiệt càng thấy rối bời. Nhưng bất luận thế nào, liệu đây có phải là dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-soi/1913850/chuong-16.html