Kể từ khi Nhan Tiếu sinh con trai, công ty của yêu nghiệt cũng dần dần ổn định hơn. Gia đình, sự nghiệp đều bội thu, tổng giám đốc Văn Dịch ở độ tuổi nhi lập cũng bắt đầu có một số thay đổi nhỏ: hằng ngày đi làm đều đóng com lê, giày da, đầu tóc bóng mượt, ăn nói cẩn trọng hơn, mang phong thái của một người đàn ông chín chắn.
Ngay cả bà Văn Hân về nước thăm cháu nội, nhìn thấy Văn Dịch củng phải thốt lên, khen con trai đã chín chắn hơn rất nhiều sau khi lên chức bố, thái hậu cũng hết sức hài lòng với cậu con rể.
Nhưng tất cả những điều này... chỉ có một người đứng nhìn với ánh mắt lạnh lùng, đó chính là Nhan Tiếu. Vì cô biết rất rõ rằng: tất cả những điều này của yêu nghiệt chỉ là giả tạo.
Lấy một ví dụ đơn giản nhất là biết ngay thôi.
Tuần trước nữa, Hạ Hà Tịch, người đã mất tích rất lâu, đột nhiên quay trở lại thành phố A, nghe nói là dẫn theo người vợ trẻ về bái tổ. Gã hồ ly già bái tổ cứ việc bái tổ, nhưng lại gọi đến nhà Văn Dịch, vừa mở miệng đã nói hẹn gặp nhau. Gặp thì gặp, gã hồ ly Hạ Hà Tịch không biết thế nào là vô liêm si khi nói chỉ mời Tiếu Tiếu đi ăn, yêu nghiệt thấy chỗ nào mát cứ việc đi một mình.
Lúc đó, nghe thấy vậy, yêu nghiệt vừa nắm chặt điện thoại vừa nghiến răng ken két, nghe thấy tên hồ ly họ Hạ cười nhỏ ở đầu bên kia: "Sao vậy? Không dám hay không yên tâm? Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-soi/1913825/chuong-27.html