Hàn Mặc Thần nhìn cô, khẽ nói một câu : " Đồ ngốc ! "
Ai ngốc chứ !
Tiếu Sam ấm ức, một mực im lặng. Không thấy mặt thì muốn hỏi hắn lí do, nhưng gặp rồi lại muốn hắn tự nói ra, muốn hắn dỗ dành cô, cô giống như muốn mình bướng bỉnh trước mặt hắn, vì cô biết, hắn luôn nuông chiều cô....
Bàn tay đặt trên má cô di chuyển xuống, đổi lại thành nắm tay cô. Tay hắn có chút ấm áp, tuy cách nhau một cái hàng rào kẽm có chút khó khăn, nhưng hắn nắm tay cô rất chặt.
Hàn Mặc Thần nghiêng đầu nhìn cô
" Vì sao không hỏi lí do ? ". Hắn chính là muốn biết, tại sao cô lại không hỏi chuyện hắn vì sao giận, cho dù không muốn hỏi trực tiếp, cô cũng có thể nhắn tin cho hắn mà.
" Chẳng phải cậu muốn giận tớ ư ? Tớ đây mới không thèm biết ! ". Trong lòng nghĩ một đằng, miệng lại nói ra một nẻo.
Hàn Mặc Thần im lặng, hắn miết ngón tay cô.
Thấy hắn không nói gì, cô ngẩng đầu, chỉ thấy ánh mắt hắn chợt ảm đạm.
" Tiếu Sam, thật xin lỗi ! Tớ lại sai rồi ! "
Hắn đột nhiên nói vậy, cô cũng chẳng hiểu chuyện gì, ngẩn người nhìn hắn kéo bàn tay cô lại sát hàng rào, cúi đầu áp trán lên.
Hắn ngồi cúi người như vậy, cô lại thấy hắn giống như rất bất lực, thậm chí có chút run rẩy. Là vì lạnh hay vì cái gì cũng không biết.
Hàn Mặc Thần cảm thấy hắn rất vô dụng. Hắn dặn lòng luôn bảo vệ cô, nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-ong-xa-tuong-lai/1329186/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.