“ Tổng giám đốc.”
Mạc Từ Duệ vừa đến Mạc thi, trợ lý Lâm đã vội vàng hét lên. Anh lo sợ đứng ngồi không yên, cổ phiếu của công ty liên tục biến đổi không ngừng mà vị sếp từ sáng đến giờ không có mặt.
“Hoa Lâm đang tiếp tục mua cổ phiếu của chúng ta.”
Lâm Phó khẽ lau mồ hôi, khuôn mặt vì căng thẳng mà trắng bật ra:
“Hoa Hạ cũng nhúng tay vào.”
Mạc Từ Duệ khẽ cười: “Cổ phiếu của chúng ta đã tăng giá lên nhiều chưa?”
“Tổng giám đốc.”
Lâm Phó giật nảy người, mồ hôi hột vẫn rơi từng giọt trên trán, anh sốt ruột đến dẫm mạnh chân:
“Tuy Hoa Lâm và Hoa Hạ cạnh tranh đã đẩy giá cổ phiếu tăng cao, nhưng trong công ty cũng không ít cổ đông đã bán cổ phần đi.”
Trợ lý Lâm muốn tiếp tục ca thán nhưng nhìn biểu hiện của Mạc Từ Duệ anh khẽ rùng mình. Tổng giám đốc vẫn đang cười nhưng mà nụ cười này quá lạnh, quá thờ ơ.
“Duệ, cũng kha khá rồi.”
Tĩnh Kỳ hồ hởi nói trong điện thoại, vì hưng phấn mà nói to hơn.
“Bán ra.”
“Ok. Giấy tờ kia đã tìm ra rồi…Thực ra…”
Cúp máy rồi. Tĩnh nhị đại thiếu gia sửng sốt lên mặt, nghe tiếng tút, tút không ngừng, niềm vui vừa mới có lập tức xẹp xuống.
Anh vốn dĩ muốn buôn chuyện với Mạc Từ Duệ một chút, ca ngợi anh ta một chút, không ngờ người kia thản nhiên như vậy, đánh bật sự vui sướng của anh.
“Bán cổ phiếu của Mạc thị mà chúng ta đã mua ra.”
--- ------ --------
“Tổng giám đốc. Tĩnh Thiên đã trở thành đại cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-ong-xa-ho/559511/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.