“Tổng giám đốc, Mạc Từ Duệ đang điều tra công ty bên Mỹ của ta.”
Thoáng chốc trong văn phòng tập đoàn Hoa Lâm, tiếng đồ đạc rơi vỡ ầm ầm.
“Đáng chết. Quả nhiên hắn đã nghi ngờ.”
Tĩnh Thiên hất đổ ly trà trên bàn, không ngừng rống giận: “Từ sau vụ Thẩm Ninh Ninh kia…”
Thẩm Ninh Ninh. Cô ta chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong đời Tĩnh Thiên hắn.
“Xóa bỏ mọi chứng cứ. Không để Mạc Từ Duệ nắm được đuôi của ta.”
“Nhưng còn tập đoàn Hoa Hạ…”
Trợ lý định lên tiếng, nhưng nhìn giọng điệu của tổng giám đốc, hắn ta im lặng phục tùng.
“Chuyển sang đối phó Mạc thị.”
Mạc Từ Duệ đã phát hiện sẽ không để yên. Hắn đành phải thay đổi kế hoạch, đối phó với Mạc thị trước, Hoa Hạ cũng sẽ dần dần thuộc về hắn thôi.
Tên Tĩnh Kỳ ngu ngốc kia, là một tên vô năng, vô dụng, ngoài sắc đẹp dục vọng ra, chả có gì đáng để bận tâm, đối phó với hắn quá dễ dàng.
--- ------ -----
“Có ổn không?”
Tĩnh Kỳ xoay xoay tách cà phê, thâm trầm nhìn về phía bàn tổng giám đốc Mạc thị. Mà người ngồi đó từ sáng đến giờ luôn cười vu vơ, ngẩn ngơ như người dại.
“Cậu đã giữ biểu hiện này suốt 2 tiếng 34 phút.”
Cho xin đi. Tĩnh Kỳ anh đường đường cũng là ông chủ đứng đầu một tập đoàn, cũng đâu rảnh đến nỗi tiếp chuyện một tên dở hơi này.
Đau khổ thở dài, câu hỏi của anh cũng trải ra từng ấy thời gian nhưng đều bị rơi vào quên lãng.
“Thẩm tiểu thư sao lại đến đây.”
Tĩnh Kỳ khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-ong-xa-ho/559509/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.