Mạc Từ Duệ đi bên ngoài, lo lắng sốt ruột chờ đợi 2 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy Ninh Ninh đi ra. Kế hoạch ban đầu phá sản, anh đã dự định ở chỗ ngồi đối diện quan sát cô, nhưng không theo đuôi cô được, tức giận mắng thầm tên sĩ diện kia, bao trọn nhà hàng này làm gì, hại anh khổ sở.
“Vị tiên sinh này, hôm nay nhà hàng chúng tôi không mở cửa.”
Vệ sĩ đứng bên ngoài cũng phải đổ mồ hôi với khách hàng dai như đỉa này, tiếp tục khuyên bảo lần thứ n:
“Ngài đi phía trước 500m quẹo trái, ngay đầu đường cũng là một nhà hàng cơm tây.”
“Tôi đã nói rồi người tôi cần tìm đang ở trong này.” Mạc Từ Duệ một mực muốn xông vào nhưng đều bị ngăn cản lại.
“Sa thải? Có muốn không?”
Lại giở giọng điệu đe dọa, tên vệ sĩ thầm nghĩ, tỉnh táo đáp: “Tôi xin lỗi, nếu ngài không đi nhanh thì chúng tôi buộc phải mạnh tay.”
“Chết tiệt.”
Mạc Từ Duệ hét lên, lao vào đám người. Anh thân thủ rất tốt, cũng từng học qua karate, nhưng đối đầu với hai hàng dài vệ sĩ người người được huấn luyện, kiểm tra nghiêm ngặt, thì chỉ là trứng trọi đá. Mạc Từ Duệ nhanh chóng bị hất ra phía sau.
“Mẹ kiếp. Tĩnh gia.” Anh nghiến răng ken két, rút điện thoại ra, tức giận nói lớn:
“Tĩnh Kỳ, con mẹ nó, Markoff Restaurant xử lý.”
Sau đó, tên vệ sĩ đứng đầu nhận điện thoại, sắc mặt tái nhợt, hốt hoảng chạy đến phía Mạc Từ Duệ cung kính nói:
“Xin lỗi, mời ngài theo phía này.”
“Hắn…, hắn…, hắn… ” Mạc Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-ong-xa-ho/559506/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.