Mẹ ở chơi ba ngày là ba ngày thăng thiên của Mạc Từ Duệ. Mỗi tối, anh được ôm người trong lòng ngủ say, sáng dậy mở mắt sẽ thấy cô, lúc đi làm sẽ có cái hôn thâm tình của cô, tối về lại được cô ‘ nâng khăn sửa áo’, xoa bóp, mát xa giúp anh.
“Trời ơi, mắt em sắp bị đui mù rồi.”
“Cứ ở đây thêm chắc cái bánh gato của em ngày càng lớn.”
“Cô em vạn tuế, hay là hôm nay em cùng mẹ đi dạo phố nhá.” Mạc Từ Duệ ra sức nịnh nọt. Muốn những niềm vui của anh không bao giờ tận thì điều kiện tiền đề là hai ‘chất xúc tác’ này phải ở đây.
“Ôi trời, anh đặt vợ ở trên đầu rồi làm sao nhìn thấy cô em nhỏ bé với bà mẹ già này.”
Mẹ Mạc bắt đầu ai oán nhưng lời nói lộ vẻ cưng chiều không khó gì nhận ra.
“Mẹ” Mạc Từ Duệ khẽ xoa nhẹ hai vai của bà, giọng chắc nịch: “Đâu có, mẹ là người phụ nữ con yêu nhất trên đời.”
Tiễn Mạc Từ Duệ ra khỏi cửa, Ninh Ninh mang theo khuôn mặt không vui chằm chằm nhìn anh. Yêu vợ thì có sao đâu, sao anh lại nhất mực phủ định chứ. Gì, mẹ là người phụ nữ con yêu nhất trên đời. Không thèm nói chuyện với anh, cô xoay người bước vào nhà, lại bị cái ôm chặt của anh cản lại.Lúc đấy, Thẩm Ninh Ninh không hề biết mình rất ra dáng cô vợ nhỏ hay để ý chồng, lại hay ghen.
“Trừ em.” Giọng anh mềm mại.
“Cái gì?”
“Em là người anh yêu nhất.”
Muốn nịnh cô à, vừa lúc nãy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-ong-xa-ho/559497/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.