Editor: Rosegi
Ngữ khí này...
Đôi mắt vốn lặng yên dường như bắt đầu cuộn trào những đợt sóng, rồi lại bị áp chế bằng vẻ mặt bình tĩnh.
"Em nói đúng."
"Lần sau sẽ ngon hơn."
Anh có thể mưu tính tất cả, mưu tính khiến cô hình thành thói quen ở bên anh, cho anh một cơ hội, nhưng tình cảm thì khác, tình cảm chỉ có thể chân thành mới mong được đáp lại.
Gương mặt xinh đẹp dường như có gì đó đã thay đổi, Lãm Nguyệt mỉm cười nhìn người đàn ông thanh lãnh như nguyệt đi vào phòng bếp.
Tình yêu thời niên thiếu vô vi mà chết......
*vô vi: không cố gắng, không làm gì cả
Người trước kia mà bạn thích cũng thích bạn, bây giờ lại có một cơ hội như vậy ngay trước mắt, bạn sẽ làm gì?
Lãm Nguyệt chống cằm, cười híp mắt gật đầu, cô sẽ nắm lấy cơ hội này, xem xét một chút.
............
Ăn cơm xong, Lãm Nguyệt vào phòng thay quần áo, chọn một cái túi phù hợp rồi mới đi ra.
Đến phòng khách, Trần Dục Sâm không chơi điện thoại, cũng không tỏ ra thiếu kiên nhẫn, khuôn mặt lạnh nhạt, nhưng một khắc khi nhìn thấy cô, đáy mắt anh tựa hồ có gì đó dần tan chảy, rực rỡ lấp lánh như ánh sao.
"Muốn đi đâu?" Nghĩ đến tối hôm trước cô đồng ý "chọn lấy mấy người", đôi môi mỏng của người ông hơi mím lại.
"Đến khu du lịch ở ngoại ô với mấy người Quý Tam", Lãm Nguyệt cũng không dấu diếm, từ nhỏ cô cùng Triệu Đại Bảo, Quý Tam đã chơi thành một nhóm, người trong đại viện đều biết chuyện này, "Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-nam-than/1749365/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.