“Đố kị là một con quỷ đáng sợ trong lòng người!”
Ngày đầu tiên của tuần mới, tôi nhận được sự quan tâm lạ lùng từ một người lạ lùng bằng một cách thức cũng lạ lùng không kém.
Yên xe đạp của tôi không cánh mà bay!!!
Tôi nghẹn ngào nhìn “em yêu” của mình được người ta thăm hỏi một cách man rợ mà lệ trực trào khóe mắt. Tiền học bổng của tôi. Em xe hồng phấn xịn xò của tôi!!!
Tuy thần kinh thô nhưng nỗi đau này không thể không thấm được. Trộm cái gì cũng có thể, vì sao lại là yên xe? Không lẽ muốn tuyệt đường con cháu của người khác??
Sắc Nữ đứng bên cạnh tôi từ lâu, trầm mặc nhìn con xe đạp không còn ra thể thống gì trước mắt, ngán ngẩm phun ra một câu:
- Địch bắt đầu động thủ rồi!
Kết quả là trận PK đầu tiên, tôi chưa kịp lên sàn đã bị kẻ địch ẩn thân tàn sát không còn sức phản kháng.
Sau đó, tôi đành mặt dày leo lên ô tô nhà Sắc Nữ để trở về. “Em yêu” phải gửi tạm chú bảo vệ vài hôm, chờ tên Đại Nhân kia hết bận sẽ bắt hắn chịu trách nhiệm.
Ngày thứ hai, để đề phòng địch đánh úp lần nữa, tôi quyết định dùng xe đạp của Đại Nhân để tới trường. Chiếc xe này của hắn chắc chắn đám fan cuồng đã coi là bạch mã của hoàng tử, nhất định không dám động thủ nữa.
Nhưng người tính không bằng... địch tính.
Heraclitus từng nói: “Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông.” Kẻ địch cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-dai-nhan/3235905/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.