🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi đứng trước cửa công ty đợi Đại Nhân lấy xe. Hắn rất nhanh chóng quay trở lại, dừng xe, mở cửa kính, giả bộ nghiêm túc nói.

- Bảo bối, hôm nay vợ anh đi vắng rồi, có muốn cùng nhau ăn bữa cơm không?

-...

Tôi thở dài không thèm chấp, mở cửa ngồi vào ghế, hắn lập tức nhoài người sang cài dây an toàn cho tôi, không quên ăn chút đậu hũ. Tôi đẩy hắn ra, chấn chỉnh:

- Nghiêm túc đi. Anh giống như sắp chết đói vậy.

Đại Nhân bày ra bộ mặt ấm ức.

- Giờ em mới chịu nghĩ cho cơn đói khát của anh sao. Nhìn xem cả tháng qua em nhốt mình trong phòng ôm máy tính, hại anh phòng không gối chiếc. Anh suýt thì quên mất mặt vợ anh như thế nào đấy.

Tôi tự kiểm điểm. Tôi có cho hắn ăn chay như vậy à?

- Chúng ta sẽ đi đâu?

- Còn phải hỏi sao? Em nói xem hôm nay là ngày gì? Nói đúng sẽ được khoan hồng. Bằng không...

Hắn nhìn tôi ẩn ý.

- Anh sẽ dày vò, dày vò, dày vò em.

Tôi rùng mình. Ai cần hắn phải nhấn mạnh từ “dày vò” như vậy chứ! Hôm nay sao? Thứ mấy ngày bao nhiêu tôi còn chẳng nhớ nổi. Hắn giở trò úp mở với tôi tuyệt đối giống như hỏi khúc gỗ mày có biết nói không.

- Em nhìn xem. Hậu quả của việc yêu ngôn tình hơn anh chính là IQ trì trệ.

Tôi nhìn hắn mù mờ.

- Thật không hiểu nổi vì sao em có thể trở thành nhà văn khi tế bào lãng mạn âm thế này. Hôm nay là kỉ niệm ngày chúng ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-la-dai-nhan/114181/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trúc Mã Là Đại Nhân
Chương 7: Ngày kỉ niệm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.