Tôi và Cố Thanh tan rã trong không vui. 
Tôi thấy rất nhiều người đặc biệt chạy đến lén nhìn Tiêu Thần 
Chắc là mấy nữ sinh kia đã đồn thổi cái gì rồi. 
Chúng tôi không còn tâm trạng đi dạo nữa. 
Chúng tôi trở về nhà. 
Tôi ngồi trên ghế sô pha phụng phịu. 
Tiêu Thần ngồi xổm trước mặt tôi, nắm chặt lấy tay của tôi. 
Anh hỏi một cách chân thành: “Vân Vân, thân phận của anh có phải đã gây rắc rối cho em khi ở trường học không?” 
Tôi giật mình. 
Lập tức nắm chặt lấy tay anh. 
“Anh đừng nghĩ lung tung, chúng ta đã kết hôn rồi, nụ hôn đầu cũng cho anh rồi, anh đừng nghĩ đến việc ly hôn với em!” 
Tiêu Thần sững sờ một chút. 
Chắc là anh không nghĩ tới tôi sẽ nói vậy. 
Trong mắt anh hiện lên ý cười. 
Anh gật gật đầu, nhỏ giọng nói với tôi: “Thật ra, đó cũng là nụ hôn đầu tiên của anh.” 
Trong lòng tôi như có một hũ mật ngọt. 
24, 
Tôi tưởng rằng chuyện hôm nọ ồn ào đến như vậy, chắc Cố Thanh sẽ không để ý đến tôi nữa. 
Sau khi tan học, anh ta kéo tôi đến hành lang vắng người. 
Anh ta đưa tôi một món quà nhỏ. 
Tôi thật sự rất ngạc nhiên. 
Từ trước tới giờ, ngoài dịp sinh nhật của tôi, trừ khi tôi quấn lấy anh ta đòi được tặng quà thì anh ta chưa từng chủ động tặng tôi thứ gì. 
Cố Thanh nhìn tôi. 
Muốn xoa đầu tôi như ngày xưa. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-khong-yeu-toi/2984611/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.