Thẩm Ngôn do dự trong cửa hàng thú cưng nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định không mua. 
Chú chó con lông tạp, nếu nói nó có người nuôi thì đúng ra nó đang ăn cơm trăm nhà, ngủ trong góc hành lang chất đống đồ đạc của khu chung cư họ, đến một cái tên còn không có. Còn nếu nói nó không có người nuôi thì vốn thực sự nó cũng không có chủ nhân thật. 
"Quên đi, thỉnh thoảng dắt nó ra ngoài đi dạo một hồi là được". Thẩm Ngôn nói: "Mua dây dắt chó về thì hơi..." 
Triệu Lâm Tô: "Ảnh hưởng đến chuyện mày tự dắt mình đi dạo?" 
Thẩm Ngôn khinh khỉnh lườm hắn một cái. 
Ai dắt ai tao còn chưa thèm nói đâu. 
"Không mua?" 
"Không mua". 
"Không dắt chó". 
"Không dắt". 
Thẩm Ngôn chém đinh chặt sắt. 
Triệu Lâm Tô: "Vậy chúng ta về thôi". 
Trước khi quay về, Triệu Lâm Tô mua mấy hộp đồ ăn cho chó, Thẩm Ngôn thay chó cảm ơn hắn. 
"Cũng không biết nó có thích ăn không". Thẩm Ngôn đánh giá đám đồ hộp trong túi: "Nhưng đúng là nó không kén ăn, cho gì ăn nấy thật". 
Xe về đến khu chung cư, trước khi xuống xe Thẩm Ngôn căn dặn thêm lần nữa, "Có thời gian thì nhớ đến xem tao thi đấu đấy nhé". 
Triệu Lâm Tô vắt tay trên vô lăng, gương mặt vẫn kiêu căng như cũ. Thẩm Ngôn rất sợ khi hắn mở miệng ra câu trả lời sẽ là: "Mày cầu xin tao đi". Cũng may, gương mặt của hắn chảnh chọe đến vậy nhưng đầu óc vẫn bình thường: "Để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520740/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.