Hoa hồng được đặt nằm ngang giữa hai người.
Thẩm Ngôn liếc mắt ngó qua một cái, bị kích thích đến độ vội lẩn tránh đi.
Cái thằng ngu này dựa vào đâu mà cảm thấy cứ mua hoa hồng là có thể theo đuổi cậu?
Không đúng --- theo cái beep ấy --- cậu cũng có phải con gái đâu!
Thẩm Ngôn dùng một tay che mặt, quay đầu ra ngoài cửa sổ xe.
"Thuốc mỡ dùng tốt lắm". Triệu Lâm Tô lên tiếng, "Chờ vết thương lành rồi tao sẽ trả lại nhé. Có được không?"
Thẩm Ngôn bỗng nhiên xoay mạnh mặt sang.
Triệu Lâm Tô hơi nhướng mày: "Tao không cố ý".
Thẩm Ngôn: "Mày còn nói nhảm sấm sét sẽ giáng xuống".
"Thật sự không cố ý".
"Tin tưởng tao".
Thẩm Ngôn cắn răng nói: "Thuốc mỡ không cần trả, mày cứ giữ lại mà dùng, nói không chừng có ngày nào đó nó lại có ích".
Nói chuyện muốn ăn đòn như thế, cẩn thận ra ngoài sẽ bị trùm bao tải.
Triệu Lâm Tô cười cười, Thẩm Ngôn còn đang trừng trừng trợn mắt với hắn lại nhìn thấy được bàn tay lái xe của Triệu Lâm Tô. Những khớp xương trên tay xanh đỏ một mảng, mà bởi vì đó đều là những khớp xương nhô lên nên nhìn qua càng đặc biệt khiến người ta giật mình.
"Tay mày làm sao thế này?!"
"Bị thương hôm qua", giọng điệu Triệu Lâm Tô bình thản: "Nhìn thì đau nhưng thực ra không có cảm giác gì".
Thẩm Ngôn thu hồi tầm mắt, khoanh tay tiếp tục nhìn ra phong cảnh cửa sổ bên ngoài.
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520389/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.