"Thời tiết khô quá, hơi nóng trong người". 
"Mày câm miệng đi". 
Thẩm Ngôn dở khóc dở cười, người còn chưa xuống được nước đã phải chăm lo cho người lên bờ nghỉ ngơi trước. 
Trong mũi Triệu Lâm Tô bị nhét chút giấy ăn, gương mặt có chảnh thế nào lúc này cũng đã bị giảm bớt giá trị. Thẩm Ngôn không nhịn được cười, trợn mắt nhìn lên trần nhà bể bơi. 
Quả nhiên là thằng biến thái cuồng sắc tình. 
Thế mà còn chảy cả máu mũi. 
Thẩm Ngôn càng nghĩ càng cảm thấy buồn cười, ở một bên ha ha cười nhạo không dứt được. 
"Đừng cười nữa". 
Giọng điệu Triệu Lâm Tô đầy bất đắc dĩ. 
"Hôm đó ở trên xe tao cũng bảo mày đừng cười, mày có nghe tao không?" 
Thẩm Ngôn bảo: "Sông có khúc người có lúc, chịu đựng đi". 
Cậu nói xong lại cười thêm một trận. 
Nhiệt độ trong bể bơi vừa phải, cách đó không xa có lẻ tẻ vài người đang bơi lội nói chuyện phiếm với nhau. Thẩm Ngôn và Triệu Lâm Tô ngồi ở bên bờ, hai chân ngâm trong làn nước, thoáng chốc như có ảo giác họ đang quay trở về quá khứ. 
Thẩm Ngôn cúi đầu nhìn xuống mặt nước. 
Triệu Lâm Tô đang hướng gương mặt nhìn về phía trước, bảo trì tầm nhìn thẳng để cầm máu, trong nước chỉ phản chiếu được cái cằm của hắn và một thân thể cơ bắp cường tráng xinh đẹp. 
Đã rất lâu rồi Thẩm Ngôn không nhìn thấy Triệu Lâm Tô trong trạng thái không mặc áo quần. 
Không biết từ lúc nào cậu thiếu niên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520383/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.