Trong nháy mắt đối mặt với Thẩm Ngôn, trái tim Triệu Lâm Tô mới thoát khỏi nỗi căng thẳng, chậm rãi bình tĩnh lại.
"Không thì mày chuyển nhà sang khu bên tao luôn đi".
Thẩm Ngôn mở cửa lên xe, cười cợt trêu ghẹo.
Triệu Lâm Tô đáp: "Ý kiến hay đấy".
Thẩm Ngôn hốt hoảng nhìn hắn: "Mày không định làm thế thật đấy chứ?"
"Mày đoán xem?"
"... Đừng!"
Thẩm Ngôn vội vàng ngăn cản tình huống hoàn toàn có thể xảy ra này: "Mày chuyển tới đây thì quá rõ ràng rồi đó".
Triệu Lâm Tô cười cười, "Tao biết, đùa thôi."
Trò chuyện chưa tới hai câu, mắt Triệu Lâm Tô đã giống như có thêm nhiệt độ. Nét mặt bình tĩnh của Thẩm Ngôn dần dần khó khống chế được.
Hai người họ gặp nhau sớm hơn một tiếng.
Sáng nay có tiết học lúc hơn mười giờ, chín giờ cả hai đã gặp nhau. Thẩm Ngôn nhẩm tính thời gian anh trai ra khỏi khu chung cư của mình, cầm balo lên rời nhà. Cả quãng đường đi cậu luôn phỉ nhổ chính mình, sao cậu lại có thể không chịu nổi cám dỗ đến thế. Ra khỏi khu nhà, trông thấy chiếc xe hơi đang chờ mình, bước chân lại vô thức tăng tốc hẳn lên.
"Đi đâu đây?" Thẩm Ngôn nhẹ giọng hỏi.
Chiếc xe quay trở lại bãi đỗ xe ngày hôm qua.
Rất gần, rất nhanh, chỉ hai ba phút, Triệu Lâm Tô đã dừng xe ở một góc hẻo lánh. Hai bên tháo dây an toàn dính vào một chỗ.
Thân mật đến khó thoát khỏi nhau, giống như cả đời này chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-kho-doan/2520331/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.