Lục Du và Hoắc Mạc phát cơm chó hàng ngày 
(1) 
Sau khi giải nghệ Lục Du mỗi ngày càng làm biếng, lúc trước mỗi ngày cô đều dậy sớm chạy bộ tập thể dục, nhưng bây giờ trời đã sáng hẳn cô vẫn không có động lực rời giường. Ngay lúc mặt trời vừa mọc, cô đã chui vào trong vòng tay của Hoắc Mạc, dụi đầu vào khuôn ngực rắn chắc của anh. 
"Du Du." Hoắc Tiểu Miêu chạm cằm vào đỉnh đầu của cô. 
“Ừ?” Cô nửa tỉnh nửa mơ, thật sự rất buồn ngủ. 
“Đừng nhúc nhích.” 
“Hả?” 
Hoắc Mạc mở mắt ra, sóng mắt lưu động. 
"Tự chủ buổi sáng của anh không tốt đâu.” Giọng anh ướt át. 
"Hửm?” Lục Du nằm trong lòng anh lộ ra đôi mắt nhỏ, ngón tay chạm nhẹ lên mũi anh: “Ồ, thật không?” 
Hoắc Mạc lập tức trở mình đè cô dưới thân, cúi người hôn xuống. Một nụ hôn triền miên suýt chút nữa là muốn nửa cái mạng của tuyển thủ Lục. 
"Hoắc Mạc.” Cô chống khuỷu tay, áp vào giường, ôm cổ anh, thì thầm vào tai Hoắc Mạc: “Anh có phải là tên nhã nhặn bại hoại không thế?" 
Anh nhếch môi cười, đôi bàn tay to bao phủ hai chỗ mềm mại, động thân tiến vào, giường bắt đầu không ngừng kêu cót két. 
"A, đúng vậy." 
:-) 
(2) 
Tháng mười hai trời bắt sang đông, mỗi ngày Lục Du không chỉ buồn ngủ mà còn muốn ăn đồ chua. Cô thấy cũng không phải vấn đề gì lớn nên vừa xem TV vừa gọi điện đến đường dây nóng mua sắm trên TV. Mấy ngày sau, mấy hộp sơn tra và và kiwi giao tới. 
Mỗi ngày sau khi tan Lục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cung-chieu-toi-den-tan-troi/994546/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.