Lục Du cười phì một tiếng gã vào trong lòng Hoắc Mạc. Cô nheo mắt cẩn thận nhìn anh: “Tiểu Miêu, anh trưởng thành rồi.”
Mưa vừa tạnh, nước mưa dính lên tay áo của Hoắc Mạc. Lục Du phủi nước trên tay áo anh xuống, chiếc vòng tay Hoắc Mạc tặng cô lấp lánh dưới ánh sáng của những hạt mưa.
Cô chưa kịp ngắm nghía chiếc vòng tay thì Hứa Lộ đã nhìn thấy nó. Hứa Lộ cắn bánh hành, mắt nhìn chằm chằm vào chuông đồng: “Trời ạ, Lục Du cậu phát tài hả??”
Lục Du nhíu mày, nhận cốc sữa đậu nành nóng hổi cô ấy đưa tới: “Cái gì?”
“Cái vòng tay của cậu, là của hãng G đó.” Hứa Lộ đưa tay sờ sờ: “Lại còn đính nhiều kim cương như vậy.” Hứa Lộ dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chằm chằm Lục Du: “Ít nhất cũng phải..." Hứa Lộ ước lượng một con số.
Lục Du thiếu chút đã phun sữa đậu nành trong miệng ra, gì gì gì???
“Tiểu Miêu cho tớ.” Cô thản nhiên đáp.
Hứa Lộ bĩu môi, ngậm ống hút: “Thảo nào.” Cô vốn nghĩ rằng Hoắc Mạc không kiếm được bao nhiêu tiền, cho đến một ngày nào đó người đại diện của cô bát quái nhỏ giọng nói với cô năm ngoái cậu ta đã kiếm được bao nhiêu.
Lục Du lại hồn nhiên không biết chuyện này, còn đang lo lắng không biết Hoắc Mạc có vì cái vòng tay này mà phá sản hay không. Hứa Lộ liền nói một câu: “Số tiền mà Tiểu Miêu nhà cậu kiếm được đủ để mua cho cậu mỗi ngày một cái."
Lục Du bị sặc một cái: “Này.”
Hứa Lộ cười cười, từ nhỏ đến giờ Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cung-chieu-toi-den-tan-troi/994531/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.