Tuy Hoắc Mạc là tùy tùng "đáng tin cậy" của Lục Du, nhưng mà cô bé chưa bao giờ nhìn thấy người thân của Hoắc Mạc chứ đừng nói đến nhà cậu.
Bởi vì từ trước tới giờ, Hoắc Mạc và Lục Du đều về chung một đường nhưng đến ngã tư trước khu nhà của Lục Du thì cậu bé sẽ rẽ trái, còn Lục Du rẽ phải. Từ chỗ đó hai người tách ra, mỗi người một ngả, ai nấy tự về nhà mình.
Sau một khoảng thời gian dài, nhóm bạn nhỏ của Lục Du đều nghi ngờ Hoắc Mạc bám dính theo Lục Du như keo con chó là vì gia đình cô bé có tiền. Dù sao thì Lục Du được coi là một bà chủ nhỏ trong số bọn họ, tiền tiêu vặt của cô bé nhiều đến nỗi tiêu hoài không hết.
Thật ra Lục Du không nói gì, nhưng trong lúc cô bé không có mặt, bạn bè của Lục Du khó tránh khỏi việc tẩy chay Hoắc Mạc.
Hoắc Mạc không thèm để ý đến bọn họ, sau khi tan học cậu vẫn đúng giờ đứng đợi Lục Du trước cây cổ thụ trong cung thiếu niên.
Không khí đầu xuân vẫn còn phảng phất một chút mát mẻ. Sau buổi tập luyện, Lục Du cùng đám bạn nhỏ khoác tay nhau bước ra khỏi sân vận động. Hoắc Mạc khoác chiếc áo khoác nhung rộng thùng thình đứng trong gió lạnh trông có vẻ nghèo nàn.
"Hoắc Tiểu Miêu." Lục Du vẫy tay. Nhưng mà chân trái vừa mới bước ra, cánh tay bị đám bạn kéo lại: "Tớ đã nói rồi, cậu bớt chơi với loại người như thế này đi."
Lục Du không để tâm tới hỏi: "Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cung-chieu-toi-den-tan-troi/994494/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.