Kiều Đa Bảo mặc dù tuổi so với người khác ít hơn một chút, nhưng vóc người lại trổ mã được vô cùng tốt, áo rộng thùng thình đúng lúc chỉ che được cái mông nhỏ, đùi thon dài đẹp lại triệt để hiện ra, trắng bóng quả thực choáng váng ánh mắt của cậu.
Trắng nõn không tỳ vết vô cùng mịn màng lộ ra làn da nhàn nhạt hồng bột, đôi môi đỏ thắm như cánh hoa mềm mại ướt át, đôi mắt trong vắt trong suốt, xán lạn như đầy sao chính là như nước trong veo nhìn cậu, lông mi thật dài khẽ rung động.
Mà tóc kia ướt đẫm, bọt nước theo rơi trước trên quần áo, chảy ra một vòng trong suốt.
Bên trong. . . Dĩ nhiên là - thực - vô ích - ! !
Máu Chu Tích Tiệp toàn thân cơ hồ toàn bộ tuôn ra một chỗ đi, cả người cương ở một bên.
"Em. . . Không có mặc. . Trong. . quần áo bên trong?" Cơ hồ là một chữ một lần phun ra mấy chữ này, toàn thân Chu Tích Tiệp đều nhanh chóng muốn bốc cháy.
Kiều Đa Bảo như không có việc gì cầm lấy khăn lông bao lấy đầu tóc, không giải thích được nhìn cậu, "Bọn em ở ký túc xá đều là như vậy nha, buổi tối ngủ không còn mặc, mặc nhiều không thoải mái nha."
Nhưng là bỏ quên một chút, cô bây giờ không phải là ở ký túc xá nữ, mà là đang ở nới ở của một nam sinh huyết mạch muốn sôi trào, hơn nữa còn là buổi tối khuya. Bất quá Kiều Đa Bảo thật đúng là không có ý thức được cái gì, Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cuc-sung/1278901/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.