Dương Yên một bên nhiệt tình kêu Lâm Nguyệt Dung ăn nhiều một chút, sau đó vừa tỉ mỉ không hề ý tưởng, đơn thuần không thôi gắp cho Kiều Đa Bảo đủ loại món ăn.
Chu Mạch cũng ở một bên cùng Kiều Đa Bảo vừa nói vừa cười, còn thỉnh thoảng còn tróc vài con tôm cho cô ăn, liền ngay cả cha Chu cũng là từ ái mỉm cười, đùa với nàng nói chuyện.
Lâm Nguyệt Dung chỉ cảm thấy cả nhà đối với Kiều Đa Bảo thật đúng là yêu chiều, chẳng lẽ là từ nhỏ ở Chu gia lớn lên sao. Bên cạnh Chu Tích Tiệp mặc dù gương mặt lạnh lùng không nói lời nào, chỉ là ăn cơm, nhưng tỉ mỉ lưu ý lời nói, vẫn là có thể nhìn ra được ánh mắt của cậu thường xuyên thiên vị nhìn Kiều Đa Bảo.
Lâm Nguyệt Dung thực ghen ghét, còn là một cái mười mấy tuổi tiểu nữ sinh, từ nhỏ lại được yêu chiều, vô luận lòng tự trọng cùng lòng hư vinh đều rất mạnh, nói lần này không thể nghi ngờ là có chút bị đả kích.
Cô có chút ít khó khăn duỗi ra chiếc đũa chẳng may kẹp vào đũa của Kiều Đa Bảo trước mặt, cùng nhau gắp thịt kho tàu, Chu Mạch lập tức chú ý tới vội vàng đụng một cái vào cánh tay em trai, ý bảo: "Này, em xem người ta gắp thức ăn như vậy không có tiện, còn không mau hỗ trợ gắp một tý!"
Chu Tích Tiệp đang cúi đầu bới cơm, nghe vậy ngẩng đầu lên, gương mặt tuấn tú lãnh nhất, sát khí mười phần nhìn chằm chằm Chu Mạch. Chu Mạch hơi nghiêng đầu nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cuc-sung/1278889/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.