🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ban đầu Hứa Ninh Giản cũng không biết đánh nhau. Là từ sau khi đi học, mấy đứa nhóc trong trường thấy cậu xinh xắn, không có bố mẹ ở bên nhưng lúc nào cũng rủng rỉnh tiền tiêu vặt thì bèn “xin” tiền cậu.

Có điều, chúng nó cũng không đạt được mưu đồ vì đều bị Kỷ Lẫm đánh cho chạy hết rồi.

Kỷ Lẫm từ nhỏ đã cao lớn, ra tay cũng đủ hung dữ, rất đáng sợ.

Tuy nhiên, sau vài lần, Kỷ Lẫm nhận ra cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách. Nhỡ có hôm nào đúng lúc cậu không có mặt ở đó thì không phải Hứa Ninh Giản sẽ bị người ta bắt nạt sao. Hơn nữa, Kỷ Lẫm đánh nhau với một, hai người thì còn được. Nhỡ mấy đứa kia kéo bè kéo nhóm tới thì một mình cậu cũng không đối phó nổi.

Cuối cùng vào một lần nọ, khi Hứa Trí tới thăm Hứa Ninh Giản, Kỷ Lẫm đã thuyết phục được ông, để ông cho Hứa Ninh Giản theo học ở một võ đường gần đó. Có lẽ để bày tỏ lòng biết ơn đối với Kỷ Lẫm, hoặc bắt nguồn từ suy nghĩ sâu xa nào đó, Hứa Trì cũng đăng ký học cho cả Kỷ Lẫm.

Khoảng thời gian ấy, Hứa Ninh Giản và Kỷ Lẫm sáng cùng nhau cắp sách tới trường, tối lại cùng nhau đến võ đường luyện võ. Lịch trình dày đặc đến mức cả thầy dạy võ cũng phải líu lưỡi.

Thế nhưng Hứa Ninh Giản không thấy khổ.

Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời cậu. Mỗi ngày mở mắt ra cậu đều có thể ở bên người bạn thân thiết nhất của mình,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cuc-no-cua-toi/649655/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trúc Mã “Cục Nợ” Của Tôi
Chương 17: Nói mớ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.