Trương Tỉ Lợi thú nhận tội lỗi quá đỗi trôi chảy khiến Kỷ Lẫm đến cạn lời, tạm thời không còn tâm trạng để tính sổ với cậu ta.
Chầm chậm thở ra một hơi, Kỷ Lẫm nhét điện thoại vào túi, sau đó lặng lẽ đi tới bên lan can, rút điếu thuốc khỏi tay ai kia. Cậu lạnh lùng hỏi: “Cậu đang làm cái gì vậy?”
Hứa Ninh Giản đang thả hồn, nhìn về xa xăm thì bỗng ngón tay trống rỗng. Cậu nghiêng đầu, thấy một khuôn mặt lạnh tanh.
Hứa Ninh Giản ban đầu hơi ngẩn người, sau đó nhoẻn miệng cười trong vô thức: “Sao về sớm vậy? Mình còn tưởng cậu đi cả ngày cơ.”
Kỷ Lẫm không trả lời cậu, chỉ mím chặt môi: “Sao đột nhiên lại học hút thuốc?”
Giọng điệu vẫn bằng bằng như thế, chẳng có lấy chút lên xuống.
Thế nhưng Hứa Ninh Giản đã quá quen thuộc với cậu, lập tức nhạy bén nhận ra một chút lạnh lẽo không ngờ tới: Kỷ Lẫm đang không vui.
Hứa Ninh Giản không khỏi thấy buồn cười, khẽ cười nhếch mép theo thói quen.
Thật ra cậu không phải đang hút thuốc. Đúng là lúc ở tiệm net cậu có học hút được mấy hơi, sau đó bị sặc tới mức không thở nổi nên lập tức từ bỏ hành vi vô văn hóa này. Tuy nhiên cùng lúc ấy, cái vị cay xè, hôi hôi kia lại kích thích dòng suy nghĩ đang tạm ngừng của cậu.
Vậy nên sau khi từ tiệm net trở về, cậu như bị ma sai quỷ khiến, mua bừa một bao thuốc bên đường. Không hút, chỉ châm lửa, để mùi khói thuốc lấp đầy bầu không khí và xâm nhập hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cuc-no-cua-toi/258711/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.