Sau chuyện mất mặt đêm đó, Giang La hoàn toàn trốn tránh Kỳ Thịnh.
Hễ nhìn thấy anh, cảnh tượng đêm đó sẽ lập tức hiện lên trong đầu, cứ nghĩ đến là hận không thể đập đầu vào tường.
Xấu hổ muốn chết.
Có đôi khi, Mập và Than tới tìm Giang La chơi bóng, nhưng nếu có Kỳ Thịnh, cô tuyệt đối sẽ không đi. Bọn họ còn rủ cô đến nhà Kỳ Thịnh chơi điện tử nhưng Giang La viện đủ mọi loại cớ, đánh ch/ết cũng không đi.
Có lần ở trường học cô nhìn thấy Kỳ Thịnh cùng mấy nam sinh khoa học tự nhiên đánh cầu về, mồ hôi đầm đìa, xách theo nửa bình nước khoáng, khuỷu tay chống vào ban công ở hành lang, điệu bộ lười nhác cùng họ đùa giỡn.
Oan gia ngõ hẹp, Giang La lập tức quay đầu chạy, lủi còn nhanh hơn gâu gâu.
Còn có một lần, Giang La giúp ba bán háng, hội Mập và Kỳ Thịnh đến gọi món, ba kêu Giang La ra tiếp, Giang La lần lữa mãi không chịu đi.
Giang Mãnh Nam đẩy cô: “Bạn của con tới kia, nhanh ra tiếp.”
"Con dị ứng với 1 người bạn trong đó, không đi được."
Giang Mãnh Nam nhìn dáng vẻ kỳ quặc của tiểu cô nương, cũng thật sự hoang mang, không hiểu được thiếu nữ tuổi dậy thì rốt cục trong đầu suy nghĩ những cái gì.
Trước kia hễ nhìn thấy Kỳ Thịnh từ xa, cô đều phóng như mũi tên dán tới bên người anh, thời gian này ngược lại trốn Đông trốn Tây, tránh anh như tránh dịch.
Không thể sai bảo được con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cua-toi-nguy-hiem-vo-cung/3351798/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.