Phùng Hạo còn đang định đứng lên nhưng Kỳ Thịnh đã giẫm một chân lên ghế sô pha của đối phương rồi khẽ hất hàm lên.
“Mày vừa gọi cô ấy là gì?”
Sắc mặt của Mạnh Tiêm Tiêm đột nhiên thay đổi, vội vàng tiến lên giải vây: “Kỳ Thịnh à, đây chỉ là một câu nói đùa thôi mà.”
“Nó có buồn cười sao?” Kỳ Thịnh lạnh lùng liếc nhìn cô ta: “Cô ấy đã ăn cơm của nhà mấy người hửm? Mà đến lượt các người chê cười cô ấy?”
Mạnh Tiêm Tiêm không ngờ Kỳ Thịnh lại giận luôn cả mình, hơn nữa trông anh còn hung dữ đến vậy, đôi mắt cũng đột nhiên đỏ ngầu.
Phùng Hạo cũng hơi sợ hãi. Mặc dù anh ta ăn mặc rất cá tính, theo phong cách Hip-hop đang thịnh hành nhưng bên trong nội tâm lại khá ẻo lả và nhu nhược. Do đó, Phùng Hạo không dám quá cứng rắn với Kỳ Thịnh: “Thật sự tao chỉ nói đùa một chút chứ không có ý xấu đâu. Nếu không tin thì mày cứ việc hỏi cô ta đi. Trước đó bọn tao vẫn đang đùa giỡn cơ mà. Cô ta cũng đâu có nói gì đâu.”
Giang La đứng phía sau Kỳ Thịnh, chẳng biết có nên lên tiếng hay không. Anh hoàn toàn không hề nhìn cô và cũng chẳng cần cô giải thích nửa lời.
“Đùa giỡn chứ gì?” Kỳ Thịnh thả chân xuống rồi xoay người vớ lấy một chai bia, dùng răng cắn mở nắp chai, sau đó đổ bia lên người Phùng Hạo khiến toàn thân anh ta ướt sũng như chuột lột.
Ngay giây tiếp theo, Phùng Hạo tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cua-toi-nguy-hiem-vo-cung/3351775/chuong-13.html