Thang máy chậm rãi đóng lại, Diệp Khai siết tập tài liệu, đôi mắt xinh đẹp mà lạnh lùng nhìn Cố Tụ chằm chằm. Và giây cuối cùng, cậu rốt cuộc duỗi tay ra nắm chặt một bên cửa, toàn thân như mang theo khí lạnh mà bước ra --
"Nói cho rõ ràng đi."
"Nói rõ cái gì? Cậu muốn tôi giúp cậu ôn lại một lượt những chuyện mình đã làm với Trần Hựu Hàm sao, hay là tỉ mỉ nói cho cậu biết một năm đó Trần Hựu Hàm sống không bằng chết như thế nào, để rồi lấy đó làm chuyện mua vui những khi cậu và bạn trai mới tâm tình dưới bữa tối lãng mạn bên ánh nến?" Cố Tụ vô cảm cười lạnh một tiếng, "Hựu Hàm yêu phải cậu, là vận đen tám đời của hắn."
Diệp Khai nhìn anh chằm chặp, lửa giận đùng đùng trong người bị cưỡng ép đè xuống nhờ sự tu dưỡng đã khắc sâu trong máu thịt. Quanh người cậu như chìm vào áp suất thấp khiến người ta cảm thấy ngột ngạt, cậu vừa kéo lỏng cà vạt vừa nói một cách chậm rãi: "Tôi chưa từng làm bất cứ chuyện gì có lỗi với anh ấy. Nếu như đây chính là lời anh muốn nói thì được thôi, xin cứ tự nhiên, nhưng thứ cho tôi không thể phụng bồi."
Cố Tụ bị cái nhìn không chút cảm xúc của cậu làm cho phát hỏa, lửa giận cháy sạch lý trí, anh hét theo bóng lưng Diệp Khai: "Đây chính là dáng vẻ khi cậu nói chia tay với Trần Hựu Hàm sao!"
Dưới bãi xe tầng hầm trống trải vang lên tiếng vọng lại ầm ầm.
Diệp Khai dừng lại, qua chừng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cua-toi-la-tra-cong/1010270/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.