Edit: Helen
Ngày hôm sau, cửa nhà trẻ Chân Thiện:
-Ngạn Ngạn, lại đây hôn một cái.
-Mẹ nuôi mạnh khỏe.
Rốt cuộc ai mới là con gái mẹ nha, Nhâm Lạc tức giận nhìn hai người thân mật bên cạnh.
“Mẹ con”, quay đầu lại nhìn mẹ nuôi cao quý đang im lặng, ha ha, quả nhiên là lấy kẹo đường ra, Nhâm Lạc lập tức ôm lấy đùi nữ vương.
-Mẹ nuôi, Lạc Lạc rất nhớ mẹ mà.
-Mẹ nuôi cũng rất nhớ con, lại đây, ăn kẹo.
Nữ vương ôn nhu vuốt tóc Nhâm Lạc, đưa kẹo đường cho bé con.
Quả nhiên, mẹ nuôi so với mẹ đẻ còn thân thiết hơn.
-Lạc Lạc, phải chiếu cố kỹ lưỡng em trai, biết không, dám bắt nạt em trai cẩn thận mẹ đánh con.
Nhâm Lạc -_-#, không tình nguyện đáp:
-Vâng thưa mẹ.
Cô chỉ biết, mỗi lần bị thương luôn chính mình +_+
-Ngạn Ngạn
-Vâng ạ, con sẽ nghe lời chị nói.
Nhìn làn da trắng nõn, cái đầu nhỏ nhắn, giọng nói ngọt ngào, ánh mắt bé trai mơ màng vô tội, trong lòng Nhâm Lạc không ngừng kêu rên, em gái Lâm lại tới nữa -_-|||
-Nhâm Lạc, con xem em trai ngoan hơn nhiều, ở nhà trẻ không cho phép bướng bỉnh.
Nhìn ánh mắt sắc bén của mẹ, Nhâm Lạc không cam lòng nói:
-Vâng ạ, hẹn gặp lại mẹ, hẹn gặp lại mẹ nuôi.
-Mẹ nuôi, hẹn gặp lại! Mẹ hẹn gặp lại.
Chỉ thấy bạn nhỏ Ngạn Ngạn ôm cổ Nhâm mẹ mân mê miệng, nhắm chuẩn hai má mẹ mình thơm lên.
-Hẹn gặp lại.
Tiễn mẹ cùng với mẹ nuôi đi xa, Nhâm Lạc đưa tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ nhắn bóng loáng của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-cua-ai-ma-dang-yeu-vay/66775/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.