Chiều hôm qua sau khi xuống máy bay, anh cũng không có thời gian về căn hộ của mình mà phải đi đến Đại học S để thảo luận về đề án chiều nay sẽ phổ biến trong cuộc họp giữa hai khoa.
Vừa bước một chân vào cổng trường thì Phương Tử Nhiên đã lao tới ôm chầm lấy anh rồi một mực cướp anh khỏi tay giáo sư Lưu trong khi ông ấy vẫn còn cố gắng tròn đôi mắt so với đường chỉ lớn hơn một tí của mình.
Nhìn nhìn người đang cố gắng hết sức kéo anh đi lúc đó tự dưng lại có cảm giác mình giống như khúc xương trắng bị Phương tiểu cẩu cướp đi vậy. Thì ra tên này bất mãn việc anh không thông báo giờ xuống sân bay, nói cái gì mà bạn thân chí cốt xa cách bao năm không nhớ tình nghĩa. Anh thật muốn chửi mẹ nó một tiếng, tuy nhiên vì vợ, vì đứa con tương lai anh phải là người đàn ông hoàn mĩ ở hiện tại mới được.
Sau khi trút hết bất mãn, Phương Tử Nhiên mới nói đến chuyện chính, cậu ta tới là muốn mật báo những nhân tài y khoa của trường cho anh biết. Chuyện này vốn anh cũng có thể biết từ giáo sư nhưng có một điểm thật rất cần đến Phương Tử Nhiên. Bởi vì cậu ta biết rõ ngoài tài năng ra thứ quan trọng hơn hết mà anh muốn ở sinh viên cùng hoàn thành nghiên cứu phần mềm kết hợp y học với anh lần này đó là nhân phẩm của người đó. Nên biết rằng trong quá trình nghiên cứu hay thiết kế bất cứ cái gì xuất phát là tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-chon-thanh-mai/33030/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.