Bên cạnh Ân Húc hiếm khi có phụ nữ, vậy mà đợt công tác này Tô Ân Kỳ luôn ở cạnh anh như hình với bóng khiến đám đồng nghiệp không khỏi trợn tròn mắt nhìn, tròng mắt hiện lên ba chữ ——“Vật quý hiếm”.
“Sếp ơi, sau này em sẽ không nghi ngờ giới tính của anh nữa đâu!” Thằng em út tính tình ngay thẳng lên tiếng trước, bị gõ đầu một cái.
Tô Ân Kỳ vội vàng giải thích: “Đừng hiểu lầm, tôi với anh ấy chỉ là bạn thôi.”
“Ừm, bạn, gái.” Có người híp mắt bổ sung giải thích lời của cô.
Giải thích thế nào cũng không được mà Ân Húc hết lần này đến lần khác đều không nói tiếng nào, Tô Ân Kỳ dứt khoát không giải thích nữa.
Lúc Ân Húc và đồng nghiệp làm việc, Tô Ân Kỳ đi dạo xung quanh một mình, đến tối anh gọi cho cô bảo cô cùng ăn cơm, cô hấp tấp chạy tới, tưởng là ăn cùng với đồng nghiệp, ai ngờ chỉ có mình anh.
“Mấy đồng nghiệp của anh đâu? Không cùng đi ăn à?”
“Đuổi rồi.”
“Sao thế?”
“Quá tham ăn.” Anh nghiêm túc nói như thật.
Tin anh thì cô không phải là Tô Ân Kỳ nữa rồi, cô xì một tiếng, liếc xéo anh: “Anh sợ em kể hết chuyện xấu của cậu ra, sau này không thể huênh hoang với họ nữa chứ gì?”
“Em nói cũng đúng.” Anh gật đầu, “Nhất định anh sẽ không nói với họ em thích mặc đồ lót Hello Kitty.”
Cô tức giận trừng mắt với anh: “Anh dám!”
Khóe môi Ân Húc lộ ra ý cười: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-choc-gheo-thanh-mai/2727018/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.