Trở lại lớp 11 lúc Kiều Sâm đi nhà Trình Tư Nam đùa máy tính, nhảy ra một khung đối thoại còn chưa chat xong. —— 
Tư Nam: Cậu thế nào cũng phải đi sao? 
Vệ Thiên Minh: Tôi ở lại đây, chúng tôi căn bản không có tương lai. 
Tư Nam: Nhưng là như vậy không công bằng. 
Vệ Thiên Minh:...... 
Tư Nam: Cậu hẳn là nên cho 
Lúc này Kiều Sâm đột nhiên tiến vào, Trình Tư Nam còn chưa đánh xong lời nói liền gửi đi. Mà câu cuối cùng đối phương gửi đến là—— 
Vệ Thiên Minh: Tôi làm không được... Tôi đã từ chối. 
Xem xong, Kiều Sâm liên tưởng đến mấy ngày nay tâm tình Trình Tư Nam không quá tốt, đôi mắt lập tức đỏ, cậu nháy mắt não bổ Trình Tư Nam cầu Vệ Thiên Minh lưu lại, mà Vệ Thiên Minh không chỉ từ chối anh thổ lộ hơn nữa kiên trì muốn ra đi. Mà tức giận trong các con chữ của Trịnh Tư Nam vừa nhìn là thấy rõ. Một chút hy vọng cuối cùng của Kiều Sâm đã hóa thành bột phấn. 
Đương nhiên nếu Kiều Sâm kéo khung chat lên chút nữa, sẽ phát hiện “chúng ta” (chúng ta, chúng tôi trong tiếng Trung đều là 我们) là chỉ chuyện giữa Vệ Thiên Minh cùng một nam sinh tên Diệp Tịch. Mà câu Trình Tư Nam chưa đánh xong kia là: cậu hẳn là nên cho Diệp Tịch một cơ hội đối mặt với cậu. 
Đáng tiếc Kiều Sâm không biết, từ đó về sau Kiều Sâm thu lại tâm tư muốn thổ lộ, trộm trong xã đoàn thầm mến anh, cố gắng thi vào đại học của anh, lừa anh nói bạn cùng phòng không hợp ở chung mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-anh-rot-ngua-roi/559724/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.