🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ninh Lan đứng dậy, cơ thể vì hoảng hốt mà căng cứng, hai tay nắm thành quyền, móng tay đâm sâu vào da thịt, liều mạng khống chế sự thôi thúc muốn lùi về sau.

Tạ Thiên Hào có khuôn mặt cực kỳ hung dữ, cười lên trông vô cùng dữ tợn: "Hơn một năm không gặp, nhớ chết tao rồi."

Ninh Lan vừa đưa mắt ngóng ra cửa qua bờ vai gã, vừa tính toán trong lòng. Cửa vừa đóng lại, anh phải dùng ít nhất năm giây để hoàn thành động tác bước tới cửa rồi mở cửa chạy ra ngoài, tốc độ phải nhanh hơn phản ứng của Tạ Thiên Hào.

Anh cũng gọi là có kinh nghiệm đối với việc chạy trốn, nở nụ cười: "Năm mới tốt lành nha anh Tạ."

Tạ Thiên Hào vuốt cằm, từng bước từng bước tiến lại gần: "Tốt? Cả năm trời chỉ có thể thấy Tiểu Lan Lan qua tivi, mày nói xem tao có tốt không?"

Trái tim vang tiếng lộp bộp: "Tiền đã trả đủ rồi, không phải chúng ta hết nợ rồi sao?"

"Hết nợ?" Tạ Thiên Hào nhếch môi cười, bước đến nắm cằm Ninh Lan: "Ai nói hết nợ rồi, tiền lãi vẫn còn, hơn nữa mẹ mày..."

Ninh Lan tát gã một cái rồi hất tay ra, nhân lúc gã còn đang choáng, sải bước chạy nhanh ra ngoài.

Cách cửa còn hai ba mét thì bị Tạ Thiên Hào lôi cổ áo kéo về.

"Thằng điếm thối, còn dám ra tay đánh ông, không muốn sống nữa hả?" Tạ Thiên Hào tức giận, tóm chặt cổ Ninh Lan kéo vào nhà: "Hôm nay để ông đây sảng khoái sảng khoái. Ông vui vẻ sẽ thả mày đi."

Bàn tay thô ráp còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-lang/402595/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trục Lãng
Chương 39
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.