Năm phút trước khi đến giờ, Ninh Lan mới trở về nơi tập trung của AOW ở sau cánh gà.
An Lâm hầm hầm giận dữ tiến lên trước: "Đi đâu thế hả? Điện thoại thì không nghe. Ở nơi này mà cũng dám chạy loạn khắp nơi à?" Nói được một nửa phát hiện trạng thái của Ninh Lan không đúng, thu lại lời nói trách cứ chưa kịp nói ra, nhẹ giọng hỏi: "Làm sao thế, không khoẻ à?"
Ninh Lan lắc đầu: "Xin lỗi ạ, vừa vào nhà vệ sinh."
An Lâm kéo Ninh Lan sang bên, hạ thấp giọng hỏi: "Có phải lại gặp khó khăn gì rồi không?"
Đến trợ lý cũng biết anh không phải lần đầu tiên "gặp khó khăn". Ninh Lan tự cười nhạo bản thân, nhưng lại cười không nổi, rũ mắt nhìn mặt đất: "Không có, không phải lo đâu ạ."
An Lâm thấy dáng vẻ đầy tâm sự nhưng không chia sẻ của anh, bất đắc dĩ thở dài một tiếng. Trong bảy người AOW, Ninh Lan không phải xuất sắc nhất nhưng được coi là người khiến người khác bớt lo nhất. Lúc mới vào nhóm, anh bị bài xích, An Lâm đều nhìn thấy, cũng ở sau lưng ngầm hoà giải. Nghe nói điều kiện gia đình Ninh Lan không tốt. Tiệc sinh nhật công ty có dự định mời người nhà đến, lật hồ sơ cá nhân thì khung điền thông tin bố mẹ để không, chỗ người liên hệ khẩn cấp cũng trống hươ trống hoác, chẳng trách lại hiểu chuyện sớm, khác xa với mấy tiểu thiếu gia suốt ngày sinh sự.
"Có chuyện gì thì có thể nói với tôi và chị Trương Phạn, đừng giấu trong lòng." An Lâm khuyên.
Ninh Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-lang/402592/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.